27 tháng 8 2010
Mỳ ăn liền, "siêu" phát minh cho cuộc sống hiện đại
Mỳ ăn liền giờ đây đã trở thành loại thực phẩm tiện dụng nhất có bán rộng rãi trên toàn thế giới, từ nông thôn hẻo lánh cho tới đô thị hiện đại.
Trường hợp không có nước sôi, người ta vẫn có thể ăn sống loại mỳ này mà không sợ đau bụng. Chính vì thế mỳ ăn liền là loại thực phẩm tốt nhất dùng để cứu tế dân vùng lũ lụt.
Và người giàu cũng chẳng chê nó, những lúc lỡ bữa hay đi công tác xa không quen đồ ăn tại đất khách, mỳ ăn liền luôn là lựa chọn hàng đầu. Tóm lại, mỳ ăn liền là thực phẩm được tất cả mọi người không kể giàu nghèo thích.
Người sáng chế ra món ăn vô cùng tiện lợi đó chính là ông Momofuku Ando còn được gọi là "Vua mỳ ăn liền" hoặc "Cha đẻ của mỳ ăn liền" (Noodles papa). Ông đã từng có tên trong danh sách những nhân vật có tầm ảnh hưởng ở châu Á do Tạp chí Time Asia bình chọn.
Mỳ ăn liền (instant noodle) được người Nhật coi là biểu tượng về nền văn hóa của đất nước mặt trời mọc. Trong một cuộc thăm dò, người dân Nhật Bản còn xếp phát minh này lên ngôi số một, trên cả các phát minh lừng danh như karaoke, máy nghe nhạc Walkman, máy trò chơi điện tử Nintendo cũng của người Nhật.
Quá trình sáng chế mỳ ăn liền
Momofuku Ando là người Nhật gốc Trung Quốc, sinh năm 1910 tại Đài Loan, khi đó là thuộc địa của Nhật.
Mồ côi cha mẹ từ khi còn nhỏ, Ando sống với ông bà, lớn lên cậu bé bắt đầu làm việc trong cửa hiệu bán vải lụa của ông nội tại thành phố Đài Nam, miền Nam đảo Đài Loan.
Năm 22 tuổi, Ando sử dụng tài sản thừa kế từ cha mẹ làm vốn mở một công ty kinh doanh sợi dệt. Hồi ấy, do ít người buôn hàng dệt kim nên công ty của ông có điều kiện ăn nên làm ra. Nhờ thế, một năm sau, Ando đã đủ vốn sang Nhật Bản mở công ty ở Osaka, thành phố lớn thứ hai nước này, chuyên kinh doanh hàng dệt kim và thiết bị máy móc. Đồng thời ông cũng theo học khoa kinh tế của trường đại học Ritsumeikan ở đây.
Cuối thời gian chiến tranh Thái Bình Dương, các đợt ném bom rải thảm của quân đội Đồng Minh đã san bằng thành gạch vụn hầu như tất cả các đô thị và cơ sở công nghiệp ở Nhật, trong đó có nhà máy và cửa hiệu của Ando.
Nền kinh tế cả nước bị tàn phá thảm hại chưa từng thấy, hàng chục triệu người không có việc làm; lương thực và năng lượng như điện, than, dầu đều vô cùng khan hiếm. Không chịu bó tay chờ sự cứu tế của người Mỹ, Momofuku Ando chuyển sang kinh doanh hàng bách hóa và thực phẩm.
Năm 1948, ông thành lập công ty thực phẩm Nissin. Đầu tiên công ty này sản xuất muối ăn theo một cách đơn giản: lát các tấm tôn xuống bờ biển làm thành ruộng muối, lấy nước thủy triều vào ruộng rồi phơi nắng cho nước bốc hơi, còn lại muối trên các tấm tôn. Cũng trong thời gian ấy ông chính thức xin nhập quốc tịch Nhật Bản, trở thành công dân nước này.
Hồi ấy, Nhật Bản thiếu thốn lương thực, hầu hết ăn bột mỳ do Mỹ viện trợ, mặc dù thực phẩm quen thuộc là gạo. Chính quyền Nhật đề chủ trương dùng bột mỳ làm thành bánh mỳ và phát động phong trào khuyến khích toàn dân làm và ăn bánh mỳ theo kiểu người Âu Mỹ cho nhanh và tiện, đỡ phải đun nấu tốn thời gian và nhiên liệu, là thứ hồi đó rất khan hiếm.
Ando không tán thành cách làm ấy, ông cho rằng nên khuyến khích dùng bột mỳ làm thành một dạng mỳ sợi ăn liền, vì dân Nhật hàng ngàn năm nay đã quen ăn gạo và mỳ sợi rồi.
Những khi thấy người ta xếp hàng dài ngoài phố trong băng tuyết để chờ mua một tô mì nóng, Ando cứ băn khoăn với ý nghĩ nếu có thể làm ra một loại mỳ sợi chẳng cần đun nấu lâu, chỉ cần đổ nước sôi vào là ăn được ngay thì tiện biết bao.
Tuy gặp nhiều khó khăn về vốn để nghiên cứu, chế biến nhưng ông vẫn kiên trì thực hiện thí nghiệm mỳ ăn liền của mình.
Khó nhất là làm thế nào để sợi mỳ có thể nhanh chóng hút được nước sôi và chín ngay. Một lần để ý thấy bà vợ dùng dầu xào nấu thức ăn, ông nảy ra ý nghĩ mình cũng dùng dầu chiên cho sợi mỳ nở ra thì nó sẽ nhanh chóng hút nước.
Nhưng Ando cũng phải thí nghiệm hàng trăm lần mới thành công. Để sợi mỳ có vị ngon, ông ngâm nó vào loại soup nấu từ xương bò hoặc xương gà, rồi sấy khô.
Cuối cùng vào ngày 25/8/1958, Ando sản xuất thành công lô mỳ ăn liền vị thịt gà đầu tiên mang nhãn hiệu Ramen, thường gọi là Chikin Ramen (Chikin nói lái theo "chicken").
Loại thực phẩm này không cần đun nấu, chỉ cần cho vào bát, rót nước sôi vào đậy kín, để một lúc là ăn được ngay, rất tiện cho người Nhật thời buổi khó khăn bấy giờ; vì thế bán rất chạy.
Hơn nữa vào hồi ấy, nước Nhật đang nhanh chóng công nghiệp hóa, ai nấy đều thiếu thời gian, do đó thực phẩm ăn liền ngày càng được tiêu thụ nhiều.
Để sản xuất với quy mô lớn, tháng 12 năm ấy, Ando mở rộng công ty Thực phẩm Nissin Food Products Co. Thật may cho ông, khi đang thiếu vốn thì năm sau, hãng Mitsubishi, một tập đoàn công nghiệp khổng lồ ở Nhật nhảy vào hỗ trợ quảng bá món ăn nhanh này, giúp cho mì Ramen mau chóng tăng sản lượng nhiều lần trong một nước Nhật đang nhanh chóng công nghiệp hóa.
Giai đoạn phát triển và gìn giữ thương hiệu
Thấy mỳ ăn liền bán chạy như tôm tươi, có người tìm cách làm nhái sản phẩm Ramen. Vì họ làm ẩu nên có người ăn mỳ "nhãn hiệu Ramen" bị ngộ độc.
Để giữ uy tín sản phẩm của mình, Ando làm đơn xin đăng ký thương hiệu và bằng sáng chế. Năm 1962, công ty ông được chính thức đăng ký nhãn hiệu sản phẩm và được cấp bằng sáng chế mỳ ăn liền. Sau đó Ando gửi công văn cảnh cáo các công ty làm nhái sản phẩm của ông.
Nhưng đến năm 1964, Ando lại có một cử chỉ hào hiệp là chấm dứt độc quyền sản xuất mỳ ăn liền, thành lập Hội Công nghiệp Mỳ sợi Nhật Bản (Instant Food Industry Association) và công khai sáng chế của mình, chuyển nhượng công nghệ cho các công ty khác, để họ cùng được hưởng lợi.
Ông bắt đầu nghĩ rộng hơn, tới chuyện bán sản phẩm ra nước ngoài. Trong chuyến thăm dò thị trường Mỹ năm 1966, Ando quan sát thấy người Mỹ khi ăn thì dùng thìa nĩa và đĩa chứ không dùng đũa và bát như người Nhật.
Ông nảy ra ý định đóng gói mỳ ăn liền vào trong những chiếc cốc to bằng giấy dày không thấm nước, đổ nước sôi vào một lúc là ăn được, mỳ ăn liền phiên bản này siêu tiện dụng .
Năm 1970, Nissin mở chi nhánh đầu tiên tại Mỹ. Ngày 18/9/1971, Mỳ ăn liền Nissin đựng trong cốc (Cup Noodle) lần đầu tiên xuất hiện trên thế giới. Sản phẩm của Nissin bắt đầu chiếm lĩnh thị trường bên ngoài Nhật Bản
Năm 1999, Momofuku Ando lập Nhà Bảo tàng Mỳ Ramen mang tên ông ở Ikeda thuộc quận Osaka (Momofuku Ando Instant Ramen Museum). Trong 6 năm rưỡi đã có cả thảy hơn một triệu người thăm bảo tàng này; điều đó đủ thấy thiên hạ coi trọng sáng chế mỳ ăn liền của Ando như thế nào.
Đến năm 2005 thì toàn thế giới đã tiêu thụ 85,7 tỉ gói mì ăn liền, bình quân tiêu thụ mỗi người 12 gói, trong đó Nissin chiếm thị phần lớn nhất, với 10 tỉ gói .
Cũng trong năm 2005, công ty Nissin còn cung cấp mì ăn liền cho nhà du hành vũ trụ người Nhật Soichi Noguchi trong chuyến bay trên tàu con thoi Mỹ Discovery lên Trạm Vũ trụ quốc tế ISS.
Ando còn có rất nhiều dự định trong tương lai bao gồm cả việc triệu tập một hội nghị quốc tế về mỳ ăn liền tại Osaka vào năm 2008 nhưng đã không kịp.
Ngày 5/1/2007, Momofuku Ando qua đời tại Osaka vì một cơn nhồi máu cơ tim, hưởng thọ 96 tuổi. Nghe nói cho tới hôm ấy ông hãy còn ăn món Chikin Ramen của mình như thường lệ hàng ngày bao năm qua. .
Câu nói để đời của Ando là: "Hòa bình sẽ đến với thế giới khi tất cả mọi người có đủ đồ ăn thức uống" và chắc chắn nó sẽ là châm ngôn cho những nhà kinh doanh chân chính mãi về sau.
Sưu tầm từ http://forum.gsm.vn/
23 tháng 8 2010
Một website vui nhộn sẽ góp phần tạo sự hấp dẫn cho thương hiệu của bạn
Web là phương tiện truyền thông nhanh. Mọi người luôn săn tìm những điều mới để tận hưởng và chia sẻ với bạn bè. Thêm vào đó, web lại có chi phí phải chăng, tương đối thấp so với quảng cáo truyền thống trên ti vi và những phương tiện truyền thông khác. Sự liên kết những yếu tố trên cung cấp cho bạn cơ hội để thí nghiệm, đo lường phản ứng của khách hàng, cải tiến và nâng mọi thứ lên một mức độ cao hơn.
Trở nên thực sự thu hút, nó cần sự tác động qua lại
Ngày nay, chỉ có chương trình video vui nhộn trên web thì vẫn chưa đủ. Nếu mọi người muốn xem một video clip thú vị thì họ có thể tìm thấy tất cả những gì họ muốn tại youtube.com hay hàng ngàn trang khác có nội dung do chính những người truy cập tạo ra.
Thay vì như thế bạn có thể sử dụng phiên bản mới nhất của Flash để kết nối hình ảnh động tốt nhất với những tính năng click chuột. Bạn còn có thể kèm theo những câu chuyện nhỏ, những điểm nổi bật trong video để tạo nên nội dung khác trên trang web, hay những yếu tố khác đặt khách hàng của bạn vào đúng vị trí của họ.
Bạn cần phải biết rằng khán giả của bạn kiểm soát hoàn toàn trang web, một điều gì đó làm họ thích thú. Hãy cho mọi người cơ hội chơi với thương hiệu của bạn, họ sẽ gắn bó với bạn lâu hơn.
Kể chuyện
Mọi thương hiệu hay sản phẩm đều có một câu chuyện. Bạn cần phải kể nó theo cách hấp dẫn nhất. Tận dụng internet để mỗi desktop của máy vi tính đều là phương tiện kể chuyện của bạn.
Có lẽ, công ty của bạn đều có hình ảnh, hay biểu tượng làm nên tính cách của mình. Hãy lấy công ty giày Hush Puppy làm ví dụ. Bất cứ khi nào tôi nghĩ đến những đôi giày đó thì hình ảnh chú chó với đôi tai dài lại xuất hiện trong đầu tôi. Hình ảnh chú chó đó, tạo ra tính cách tuyệt vời trên trang web bắt chước theo American Idol, với nhiều chủng loại chó khác nhau đang hát. Mọi người có thể bình chọn trực tuyến cho những màn trình diễn họ yêu thích nhất. Mỗi bài hát do những chú chó tai dài trình diễn đều kết nối với những kiểu giày khác nhau. Họ sử dụng nhiều loại nhạc khác nhau tương ứng với nhiều kiểu giày khác nhau.
Hãy nhớ rằng, trước kia, loài người tập hợp xung quanh ngọn lửa - một nguồn sáng - được làm sáng tỏ thông qua các câu chuyện kể hay. Chúng ta hãy bắt đầu với ngọn lửa trại. Những rạp hát xưa thời Hy Lạp đã có những ngọn đèn lồng. Những hình ảnh động sớm được sử dụng ánh sáng để làm nổi bật trong phim và trên màn ảnh. Thậm chí những chiếc radio cũng có những mặt đồng hồ sáng rực, và không gì ngẫu nhiên khi Franklin Roosevelt gọi chiếc radio của mình là “fireside chats”. TV đã phát triển nhiều trong những thập niên qua.
Và ngày nay, máy tính được thắp sáng toàn cầu không chỉ với những chương trình điện tử mà còn với những hình ảnh động có thể di chuyển con người. Đó là cơ hội lớn cho các nhà marketing vượt xa những hạn chế trong mẫu quảng cáo 30 giây trên ti vi.
Bạn không thể thành Guerilla Vanilla
Nếu một trang web nhắm tới thương hiệu có sự trải nghiệm giải trí vui nhộn cần có giá trị chính, rộng khắp và luôn được gia tăng, thì nó không thể là trang web buồn chán, an toàn và tầm thường. Một vài công ty muốn trở nên có sức ảnh hưởng lớn nhưng lại không có chất gây kích thích cho khách hàng. Điều đó không có nghĩa là bạn không thể làm được gì tuyệt vời cho trang web trở nên sắc sảo. Bạn có thể đạt được với một nhóm nhỏ khán giả.
Thiết kế tính giải trí của bạn chỉ dành cho ai thật sự quan tâm
Trang web nhắm tới thương hiệu có tính cách giải trí, vui nhộn không phải trở nên thú vị và thu hút tất cả mọi người trên hành tinh. Bạn chỉ cần tạo ra sự thú vị đối với vài ngàn người sẽ mua sản phẩm của bạn. Bạn có thể kèm theo những câu chuyện đùa dành cho những nhà thiết kế chương trình, nhà sản xuất giày mà bạn đặt tên cho nó.
Đó là một phần của xu hướng mà khi lần đầu xuất hiện, truyền hình cáp đã sử dụng. Bây giờ chúng ta có hàng trăm kênh riêng biệt đáp ứng tất cả sở thích. Ngày nay, blog có lượng nhỏ khán giả. Việc cá nhân hoá TV ngày nay mở rộng hợp tác với trang web, cho phép những nhà marketing chuyển trang web của họ lên kênh truyền hình. Đó là lý do mà không cần phải tạo ra sự lan truyền quá lớn và được thấy bởi hàng triệu người để có thể hoạt động.
Trong trường hợp của Dunkin’Donuts, D stop được tung ra thị trường không cần đến phương tiện truyền thông lớn để thông báo về nó. Quảng cáo được thực hiện trên cấp độ địa phương như trên web, báo, email cho một danh sách có giới hạn. Đơn giản là vì nó có nội dung thú vị và hướng đến thương hiệu nên những email của Dunkin’Donuts tạo ra tỉ lệ click chuột cao gấp 5 lần trung bình ngành, và mọi người ở lại trang web này lâu gấp 4 lần so với ở trang web dunkindonuts.com. Bây giờ nó bắt đầu đối thoại với khách hàng , D stop phục vụ như nơi dành cho email thông tin liên lạc, điều này giúp gia tăng lòng trung thành của khách hàng và việc thử sản phẩm mới.
Mister Rogers đóng góp khả năng cuả mình vào việc kết nối với trẻ em, sự thật là cho dù thế nào đi nữa khi có nhiều trẻ em đang xem thì anh ấy luôn biết rằng mình đang nói chuyện với “một chú Buckaroo nhỏ”. Vì thế đừng e ngại cá nhân hoá thông điệp của bạn, chỉ dành cho những ai mà bạn cần – thậm chí nó chỉ dành cho một người( ví dụ như CEO)
Tạo ra 'Easter eggs'
“Easter egg” là một phầm của hài kịch, hay điều gì đó, ngạc nhiên, thú vị được giấu đằng sau những trải nghiệm của trang web. Những người sử dụng blog luôn muốn tìm kiếm điều gì đó vì thế mà họ có thể khoe khoang về điều đó trên khắp thế giới, điều này có thể làm gia tăng, trải rộng sức ảnh hưởng thông qua môi trường blog. Ví dụ, khi chúng tôi làm video John Cleese cho Live Vault, chúng tôi đã tạo ra thông điệp bằng chữ trên màn hình mà nó chỉ được thấy khi đoạn video được chiếu chậm và dừng lại đúng ngay chỗ thông điệp đó.
Chỉ trong vòng 24 giờ mà nhiều người đã đăng video đó trên Slashdot.com. Một ai đó tìm thấy thông điệp bị ẩn giấu, đã viết một bài về nó, có nhiều cuộc thảo luận hơn về video này, và có hơn 75,000 lượt truy cập vào xem video trong vòng 24 giờ đồng hồ.
Tạo ra sản xuất chuyên nghiệp
Đã có rất nhiều sự cạnh tranh trên web dành cho giải trí. Hầu hết là do người sử dụng tạo ra với những video tự biê tự diễn. Phần lớn nội dung đều là những điều nhảm nhí. Nhưng do số lượng ngày càng gia tăng nên một vài điều thú vị vẫn đứng ở vị trí đầu.
Trừ khi bạn đi theo con đường cảm nhận về video tự tạo, tuy nhiên nó cũng là một sai lầm khi cắt ngang với web của bạn. Hầu hết những web sử dụng ít kỹ thuật số sẽ mất đi những giải pháp hình ảnh phù hợp. Nếu bạn bắt đầu từ những nguồn nguyên liệu ít chất lượng cao hơn, thì video trên web cuả bạn trông nhoè và không rõ.
Khi họ nói ở
Thí nghiệm
Web là phương tiện truyền thông nhanh. Mọi người luôn săn tìm những điều mới để tận hưởng và chia sẻ với bạn bè. Thêm vào đó, web lại có chi phí phải chăng, tương đối thấp so với quảng cáo truyền thống trên ti vi và những phương tiện truyền thông khác. Sự liên kết những yếu tố trên cung cấp cho bạn cơ hội để thí nghiệm, đo lường phản ứng của khách hàng, cải tiến và nâng mọi thứ lên một mức độ cao hơn.
Một mẫu quảng cáo trên tivi có thể tốn trên 300,000 USD, đó chỉ là chi phí tạo nên nó còn muốn đặt nó vào chương trình phổ biến có thể tốn cả gia tài, thậm chí còn không kể đến khả năng có thể theo đuổi kết quả. Đó là lý do ngày càng nhiều nhà marketing lấy một phần ngân sách để tạo ra những trang web mang tính chất giải trí.
Trở nên hội nhập nhưng vẫn tập trung vào việc tạo ra nội dung chất lượng
Trong khi nhiều chiến dịch có sức ảnh hưởng lớn lại cần rất ít, thậm chí không cần làm marketing để tìm kiếm khán giả, hầu hết những trang web nhằm vào thương hiệu có tính chất giải trí đều được thực hiện một cách có ý nghĩa và hội nhập với các phần marketing khác. Sự hoà hợp này có thể bao gồm những công cụ thông thường trong việc mua bán xuất phát từ chiến dịch email để in những mẫu quảng cáo và những chương trình thương mại hay chiến dịch du kích với rạp hát ngoài trời và những sự kiện.
Bằng việc liệt kê những hướng dẫn cho web nhằm đến thương hiệu có tính chất giải trí, ý định cuả tôi là cung cấp cho những nhà marketing những chỉ dẫn thực tế, có thể sử dụng trong nổ lực phát triển nội dung của họ. Nếu tôi có thể chắt lọc tất cả những điều trên thành một ý tưởng để nhớ, nó sẽ là: Ngày nay, máy tính là ngọn lửa trại mà chúng ta quây quần bên nó nếu bạn có một câu chuyện hay để kể thì mọi người sẽ lắng nghe.
22 tháng 8 2010
Tâm sự của cha đẻ của bàn gỗ thương hiệu M-Lucky và Chuột gỗ KunKun
Chào các bạn,
Lao theo con đường mà mình đã chọn, ngót nghét ở HCM tôi bì bõm cũng 10 năm trời. Đọc được chuyên mục này, lại thêm độ cuối năm, tôi thấy lòng mình chùng lại. Phấn khích và nghẹn ngào. Xin chia sẻ với các bạn.
Năm 2006, tôi quyết định dừng nghiên cứu Toán tại Đại Học Khoa Học Tự Nhiên HCM, bắt đầu đặt mình vào con đường giải quyết bài toán kinh tế. Lớn lên trong một gia đình nông nghiệp, thác Giang Điền là mảnh đất mà ông nội tôi đặt tên, nơi tôi sinh ra, lớn lên, chắc nhiều người trong các bạn cũng chả xa lạ gì với chuyến số 12 buýt từ Bến Thành đến Khu du lịch Thác Giang Điền.
Ki cóp được chút ít kinh nghiệm của kẻ húc đầu vào tường, tôi hay ví mình như vậy, cộng với số vốn bố mẹ cầm mảnh đất của ông bà cho tôi vay 140 triệu. Hợp với một vài đối tác tôi lựa chọn đầu đời... Công ty nhỏ bé của chúng tôi ra đời. Và với cái nhìn theo kiểu ước mơ chìm đắm, thằng cóc dòm đáy giếng như tôi sớm phải trả giá sau hơn một năm với sự thắt chặt cho vay bởi ngân hàng, tính cả nể trong thương mại với cổ đông trường bạn bè...
Tôi nhớ mãi một buổi chiều 11/2008, tôi lúc lắc trên cái ghế "Giám đốc" gặm nhấm nỗi đau, sự chua chát: Công ty từ một buổi chiều và một buổi sáng, hơn 50 nhân sự chỉ còn lại tôi với cô bạn kế toán, một đống ngập ngụa đúng theo cả nghĩa đen và bóng. Bạn bè, cổ đông chỉ còn lại với nhau ánh nhìn nghi ngại, mưu toan. Họ hàng chỉ còn lại là sự dè bỉu, khinh khi... và hơn ai hết là chính con người tôi khi ấy.
Lúc lắc từ 5 giờ chiều hôm trước, đến 5 giờ sáng hôm sau, tôi lặng lẽ ghi chú lại những kinh nghiệm xương máu ấy. Và cả gần một năm sau, tôi hầu như muốn nổ tung đầu mình với biết bao chuyện phải cân não. Vợ tôi mới sanh, khoản nợ ngót ngét 400 triệu sau những lần chắp vá nặng nề với tôi kinh khủng... những tưởng buông xuôi. Tôi trở mình sau những ván cờ tướng vỉa hè với các cụ: Buông cờ và để ước mơ của mình chết đói à.
Dự án tôi ấp ủ vẫn còn ở phía trước, chẳng qua, tôi chưa có được chìa khóa để mở nó. Tôi là kẻ đội trời đạp đất. Chịu thua sao... Rồi bừng tỉnh từng giây phút một sau đó, tôi chọn con đường đi làm thuê như ngày nào, tôi không quay lại học tập cách chính qui, mà tự vùi mình ở nhà. Chuyên tâm và cố gắng hơn.
Hiện tại, dự án của tôi xin được chia sẻ với các bạn, nó vẫn chạy, và tôi rất vui khi được nói với các bạn: tôi là người đàn ông có thể nói đầu tiên của Việt Nam, đưa ra thị trường chú Chuột gỗ máy tính may mắn "Kun-Kun", tôi đặt tên con trai đầu lòng của mình, như món quà tặng nó những ngày tháng xa cách bố mẹ và thương nhớ.
Hì hục từ đoạn lật lại và cải tổ của dự án tôi ấp ủ, tôi bắt đầu tái cấu trúc bằng sản xuất chiếc bàn gỗ cho laptop tên MLucky, tôi hi vọng một vài bạn trong đây đang sử dụng chiếc bàn được làm bằng thông Newzealand đó cho laptop của mình. Rồi đau đáu cho chú Chuột Gỗ mà tôi vẫn ấp ủ. Và tôi đã tìm thấy nó, chiếc chìa khóa để khai hỏa con tàu, tấm bản đồ để hướng về đích đã được vẽ xong. Phấn chấn cùng với đồng nghiệp trong dự án, anh em chúng tôi cầm con chuột gỗ mà lòng đầy khấp khởi, tự tin, vui sướng.
Một vài đối tác khuyên nên đăng kí kiểu dáng độc quyền từ khi tôi thiết kế cái bàn Gỗ cho laptop, rồi cho tới chú chuột gỗ may mắn KunKun, hiện tại xin chia sẻ với các bạn, tôi chọn cho mình con đường riêng, con đường đăng ký ước mơ của mình trong lòng người tiêu dùng Việt Nam. Tôi và anh em trong dự án này mong muốn Việt Nam sau này có thể tự hào với sản phẩm này với bạn bè trong ngành sản xuất phần cứng máy tính. Tôi cũng biết, phía trước còn quá nhiều cạm bẫy, khó khăn... nhưng cũng vẫn như ý chí của người khởi tạo một con đường mới, tôi không thích lối mòn, tôi biết tôi có thể thất bại nặng nề hơn. Nhưng tôi không thể, không bao giờ để ước mơ của mình chết đói.
Xin hứa với gia đình, bố mẹ và những người thân yêu trên đất nước này, và hứa với chính tôi, khó khăn bằng mấy, tôi cũng sẽ vượt qua.
Hiện tại, tôi vẫn phải đi làm thêm một việc khác để vẫn như thường hay nói đùa với anh em bạn bè, " tao đi làm kiếm gạo về nuôi chuột, hihi".
Tôi đã nói quá nhiều thì phải, rất hi vọng những chia sẻ của tôi dưới đây, phần nào giúp chính tôi, các bạn với ý chí của những người trẻ. Ai cũng có ước mơ, và với tôi, không thể để nó chết đói. Nếu một ngày nào đó gần thôi, các bạn cầm trên tay chú chuột gỗ mà tôi sản xuất ra, hoặc chiếc bàn gỗ laptop thân thiện... đó là niềm hạnh phúc nhất mà tôi đã và đang trải nghiệm.
Chúc các bạn một năm mới thành công, sức khỏe và hạnh phúc.
Kẻ húc đầu vào tường
Đỗ Bá Huy, Mekong tower, Tân Bình, TP HCM
18 tháng 8 2010
Giải pháp Marketing trong các công ty nhỏ
"Ngân hàng lớn, nhà bán lẻ lớn,... không thể nào chăm sóc tốt các khách hàng nhỏ lẻ của mình được. Các công ty nhỏ có thể tận dụng lợi thế này". Công ty nhỏ có những lợi thế của công ty nhỏ, chẳng hạn như quyết định được đưa ra nhanh chóng, marketing tận gốc và bán sản phẩm đến người tiêu dùng cuối cùng. Với những lợi thế kể trên, công ty nhỏ vẫn có thể chiến thắng khi đối đầu với những công ty lớn hơn. Dưới đây là chín cách giúp các công ty nhỏ đẩy mạnh hoạt động marketing hiệu quả hơn.
1. BIẾT MÌNH PHẢI LÀM GÌ VÀ CỐ GẮNG LÀM TỐT ĐIỀU ĐÓ
Thời đại của các công ty với hệ thống kho bãi khổng lồ, phân phối nhiều mặt hàng đã qua. Ngay cả những hệ thống bán lẻ lớn cũng hiểu rằng họ không thể bán tất cả các mặt hàng để đáp ứng nhu cầu cho mọi khách hàng. Khi những người khổng lồ trong ngành bán lẻ mở siêu thị trong vùng, những nhà bán lẻ nhỏ hơn luôn cảm thấy lo lắng. Thật ra, chẳng có gì đáng sợ vì vẫn có thể sống được nếu cung cấp những gì mà các siêu thị không có, đơn giản thế thôi.
2. SÁNG TẠO, UYỂN CHUYỂN KHI THỰC HIỆN CÁC CHƯƠNG TRÌNH MARKETING
Các công ty lớn thường thực hiện chương trình marketing bằng các phương pháp truyền thống. Các công ty nhỏ thường không đủ ngân sách để thực hiện các biện pháp truyền thống, vì vậy phải tìm cách khác để khách hàng biết đến sản phẩm của mình. Một công ty du lịch có thể thu hút khách hàng tiềm năng bằng cách thuê một người đứng tại cầu tàu phát những tờ rơi của công ty, đồng thời giúp hành khách bước ra khỏi tàu dễ dàng hơn. Một công ty bán lẻ cung cấp các loại vitamin và thành phần bổ sung khác có lợi cho sức khỏe có thể giảm giá cho nhữn thành viên sinh hoạt trong một câu lạc bộ thể thao trong thành phố. Guerrilla marketing – theo cách thường gọi – là một trong những kỹ thuật tiếp thị tận gốc có hiệu quả và thường mang lại kết quả khả quan cho các công ty nhỏ.
3. TẠO ĐIỂM NHẤN ĐỂ KHÁCH HÀNG LUÔN NHỚ ĐẾN MÌNH
Ngân hàng lớn, nhà bán lẻ lớn, hãng hàng không lớn không thể nào chăm sóc tốt các khách hàng nhỏ lẻ của mình được. Các công ty nhỏ có thể tận dụng lợi thế này để cung cấp cho khách hàng những dịch vụ đặc biệt mà những công ty lớn không cung cấp hoặc chú ý chăm sóc từng cá nhân khách hàng kỹ hơn.
4. LÀM KHÁCH HÀNG HÀI LÒNG, HỌ SẼ TỰ ĐỘNG QUAY LẠI VỚI MÌNH
Một khi đã tìm kiếm được khách hàng, công ty nhỏ cần quan tâm đến chi phí giữ khách hàng đó và chi phí bỏ ra để tìm một khách hàng mới. Trong đa số trường hợp, chi phí tìm kiếm khách hàng mới cao gấp ba lần so với chi phí giữ khách hàng cũ. Càng quan tâm tới những nhu cầu đặc biệt của từng khách hàng, công ty nhỏ càng thu được nhiều hiệu quả hơn.
5. HỢP TÁC VỚI CÁC CÔNG TY KHÁC ĐỂ CÙNG PHÁT TRIỂN
Một công ty du lịch có thể hợp tác với một số nhà hàng trong thành phố phục vụ các bữa ăn cho khách du lịch. Sự hợp tác này giúp cả hai bên cùng có lợi. Nhà hàng giảm giá cho công ty du lịch nhưng lượng khách vào nhà hàng sẽ ổn định hơn. Công ty du lịch sẽ có giá cạnh tranh hơn các công ty khác hoặc sử dụng số tiền được chiết khấu đó để thực hiện những chương trình độc đáo, mới lạ, đem lại sự hài lòng hơn cho khách hàng.
6. TẠO ẤN TƯỢNG BAN ĐẦU CHO KHÁCH HÀNG, ĐỐI TÁC
Thương hiệu và sự đồng nhất tạo ấn tượng đầu tiên và sâu sắc nhất cho khách hàng của bạn, vì vậy công ty nhỏ phải thiết lập phong cách làm việc nhà nghề và thái độc phục vụ chuyên nghiệp như quy định trang phục cho nhân viên, khuyến khích mọi người giữ gìn vệ sinh, sắp xếp khu vực làm việc trật tự, ngăn nắp… Kho hàng hóa được sắp xếp khoa học, sạch sẽ chắc chắn sẽ tạo cho khách hàng sự hài lòng và an tâm, đồng thời họ cũng đánh giá cao trình độ quản lý của công ty.
7. XÂY DỰNG MỐI QUAN HỆ DỰA TRÊN LÒNG TIN
Dù nhỏ, công ty vẫn cần chú ý xây dựng một nền tảng đạo đức kinh doanh và truyền đạt tư tưởng đó để mọi người cùng biết. Hãy nhớ rằng, công ty có đạo đức kinh doanh tốt thường thuận lợi trên thương trường vì tạo được lòng tin cho các đối tác và tránh được những mâu thuẫn ngay trong nội bộ và với cả đối tác, khách hàng.
8. GIÚP MỌI NGƯỜI HIỂU MÌNH RÕ HƠN
Có thể giúp khách hàng cảm thấy gần gũi, thân thiện với công ty hơn bằng cách tổ chức những chương trình tìm hiểu các sản phẩm của công ty. Nếu có thể, hãy tạo ra một điểm đến để khách hàng dễ dàng rẽ qua nhằm mục đích tìm hiểu thông tin đối với sản phẩm và công ty. Một khi khách hàng xác nhận những thông tin được cung cấp là chính xác, tất nhiên họ sẽ tin tưởng công ty hơn và sản phẩm và công việc kinh doanh sẽ thuận lợi.
9. ĐỐI XỬ TỐT VỚI CỘNG ĐỒNG DÂN CƯ
Những công ty nhỏ là một phần quan trọng trong cuộc sống cộng đồng dân cư xung quanh. Trong nhiều trường hợp, đặc biệt là trong những cộng đồng dân cư nhỏ, các gia đình sở hữu công ty nhỏ là nhân tố quan trọng, ảnh hưởng đến kinh tế của cả khu vực.
Các công ty nhỏ ngày càng có vai trò quan trọng trong đời sống dân cư trong khu vực, tầm ảnh hưởng của nó có khi còn lớn hơn và tạo ra nhiều việc làm hơn các công ty lớn. Do đó, cần dành thời gian xem xét vị trí và mức độ ảnh hưởng của công ty tới nền kinh tế và tích cực tham gia các hoạt động của cộng đồng dân cự.
Định vị sai: bài học đáng giá bạc tỷ
Sài Gòn là nơi các chuỗi cửa hàng có thể ăn nên làm ra nhưng cũng là một thành phố quá khắc nghiệt cho mô hình kinh doanh này. Đã có biết bao ý tưởng về chuỗi cửa hàng rất thú vị, hứa hẹn nhiều tiềm năng phát triển tốt. Thế nhưng chỉ vì một sai lầm, công sức xây dựng của cả chuỗi cửa hàng sẽ đổ sông đổ biển. Nếu chỉ kinh doanh một cửa hàng, số tiền mất đi đủ làm người ta khôn ngoan hơn. Nhưng khi kinh doanh chuỗi, số vốn “vỗ cánh bay đi” có thể làm điên đảo cả một nhóm người. Bài học nhận được ở đây đáng giá hàng chục tỷ đồng.
Định vị sai nhu cầu
“Dùng bữa trưa với chỉ… một ngón tay” đó là slogan của chuỗi nhà hàng Miomi cách nay ba năm. Có nghĩa là bạn chỉ cần gọi điện thoại hoặc click chuột, nhân viên Miomi sẽ mang bữa trưa đến tận nơi làm việc. Tuy nhiên, nhà hàng Miomi “nài nỉ” thêm trên phần quảng cáo “Nếu bạn đến được nhà hàng thì mới cảm nhận hết sức hấp dẫn của một bữa ăn trưa kiểu mới và hiện đại”. Món ăn mà Miomi tung ra thị trường là một món vừa “cổ điển” vừa “hiện đại”, đó là bánh mì. Bánh mì không phải là món ăn thuần Việt nhưng người Pháp đã “thuyết phục” được chúng ta và biến món ăn đó trở nên không hề xa lạ. Và Miomi “có công” biến bánh mì thành món mới khi cam kết bánh mì Miomi được đặt làm riêng, có mùi thơm đặc biệt, ruột mềm, vỏ giòn, không sử dụng chất phụ gia. Các thức ăn kèm của bánh mì chấm gồm có: sườn ragu, bò kho, tôm yamkum, xíu mại, cà ri gà và bảy loại nhân kẹp khác nữa là patê, chả lụa, xúc xích tỏi, thịt nguội, giò thủ, bì chả, chà bông và các loại rau đi cùng… Món ăn ở đây được áp dụng nghiêm ngặt các chỉ tiêu về vệ sinh và an toàn thực phẩm, đảm bảo một bữa trưa hợp vệ sinh, ngon miệng. Nhà hàng Miomi còn nhấn mạnh bánh mì của họ đầu tiên có ở Việt Nam, đầy đủ dinh dưỡng, từ 400 tới 600 Kcal cho một khẩu phần (trung bình 20.000 đồng/phần), trong đó cân đối được các chất đạm, đường, béo với những loại nước xốt có công thức riêng thích hợp cho nhiều nhu cầu khác nhau về khẩu vị của người Việt. Tuy vậy, nhu cầu ăn sáng bằng bánh mì của người Việt đã được đảm bảo, nhưng ăn trưa cũng bằng bánh mì liệu có ổn không nhất là một phần bánh mì có giá đến 20.000 đồng?
Định vị sai vị trí
Tuy định vị sai nhu cầu nhưng concept của Miomi hoàn toàn không có gì bất ổn nếu như không nói là rất thích hợp trong thời buổi bận rộn hôm nay. Với điều kiện, Miomi phải tìm cho ra những người bận rộn, thích ăn trưa bằng bánh mì và “chỉ bằng một ngón tay”. Những người này đa phần là nhân viên văn phòng, dân sang trọng hoặc người nước ngoài. Họ làm việc trong các tòa nhà cao tầng thuộc khu trung tâm thành phố. Buổi trưa đôi khi họ vẫn phải họp hành hoặc tranh thủ làm việc. Họ thích ăn trưa nhanh chóng và gọn nhẹ. Tuy vậy, Miomi đã định vị sai vị trí. Nhà hàng “tổng hành dinh” của họ đặt ở đường Trần Quang Khải, khu vực gần chợ Tân Định sầm uất. Họ nhận giao hàng ở các quận gần đó gồm quận I, III, Phú Nhận, Bình Thạnh. Vậy chỉ có những người thuộc khu vực này mới có khả năng “Ăn trưa bằng một ngón tay”. “Bi kịch” ở chỗ những quận này đều không phải là nơi thiếu những nhà hàng, tiệm ăn, quán phở, xe bánh mì… “phủ” dày đặc. Đó là chưa nói các chợ Tân Định, Phú Nhuận, Bà Chiểu… vốn nổi tiếng có nhiều món ăn vừa ngon vừa rẻ. Con đường Trần Quang Khải tuy thuộc quận I nhưng không phải là con đường sang trọng mà chỉ toàn những cửa tiệm dân dã. Đó cũng là khu vực rất ít các công ty, hiếm các nhân viên văn phòng, không nhiều những đối tượng thích ăn trưa bằng bánh mì. Sau khi tung ra thị trường với một chiến dịch marketing rầm rộ, chỉ ít tháng sau Miomi đánh ngậm ngùi “lên đường”. Đầu tư ban đầu của họ khá cao do Miomi dự định mở một chuỗi cửa hàng hoành tráng. Concept “ăn trưa bằng một ngón tay” của Miomi có thể đã thành công nếu họ mở ở một nơi sang trọng. Nhưng chỉ vì định vị sai vị trí. Họ đã biến mất khỏi thị trường.
Định vị sai xu hướng
Năm 2001 người dân Sài Gòn ngỡ ngàng nhìn chuỗi cửa hàng tiện ích Massan rầm rộ ra quân. Những cửa hàng này có tham vọng thay thế các hộ gia đình bán tạp hóa trong những khu phố nhỏ và đồng thời thay thế luôn những siêu thị to lớn sang trọng. Chuỗi cửa hàng có diện tích bé bé như các tiệm tạp hóa nhưng lại được gắn máy lạnh, trưng bày hàng tự chọn như siêu thị. Đặc biệt, Massan mở cửa 24/24 giờ. Mô hình cửa hàng tiện ích vốn không xa lạ ở Thái Lan với chuỗi Seven/Eleven và ở các nước khác khi các cửa hàng này nằm ở các cây xăng. Ở nước ngoài thì concept này cực kỳ phù hợp vì nhiều lý do: dân ở những thành phố lớn sống nhiều về đêm, họ cần mua những món tiện ích không phải vào siêu thị, siêu thị ở họ vốn nằm xa khu vực dân cư, không có những hộ tư nhân bán tạp hóa mở cửa từ sáng sớm đến tối mịt như ở Việt Nam… Tóm lại concept này “rằng hay thì thật là hay” nhưng áp dụng ở Việt Nam vào năm 2001 là quá sớm. Massan đã định vị sai xu hướng tiêu dùng của người Việt. Người tiêu dùng Việt sẽ bắt chước cách tiêu dùng của nước ngoài nếu phù hợp với hoàn cảnh sống của mình. Chuỗi cửa hàng tiện ích Massan không thay thế được các tiệm tạp hóa vì giá cả đắt hơn. Ngoài ra Massan cũng không thay thế được siêu thị vì dân Việt Nam vào năm 2001 thích đi siêu thị không chỉ để mua hàng hóa mà còn để… vui chơi và giải trí.
Bài học đáng giá bạc tỷ
Đã có rất nhiều chuỗi cửa hàng với concept kinh doanh thú vị nhưng do định vị sai họ đã ngậm ngùi mua một bài học đáng giá bạc tỷ. Nếu ban đầu ra quân với một vài cửa hàng nhỏ, họ chỉ mất ít, nhưng nếu quá tham vọng vào thời điểm khai trương, họ mất quá nhiều. Trường hợp của Massan minh chứng quá rõ. Đầu tư 20 tỷ, ra mắt vào năm 2001 với 25 cửa hàng, đến tháng 8.2002, công ty đã phải đóng cửa 20 cửa hàng. Và cuối cùng, chuyện gì đến phải đến, tháng 4.2003, năm cửa hàng còn lại cũng “tiếp bước” việc đóng cửa. Xem như trong vòng có hai năm, 25 tỷ đã không cánh mà bay, để lại bài học đau thương cho ban giám đốc chuỗi cửa hàng này. Điều đáng nói là concept cửa hàng tiện ích của Massan hoàn toàn có thể áp dụng ở Việt Nam, nhưng không phải vào năm 2001, khi xu hướng tiêu dùng của người Việt chưa phù hợp. Bằng chứng là vào tháng 8.2005, cửa hàng Shop & Go đầu tiên của công ty Cửa Hiệu và Sức Sống đã khai trương. Concept giống hệt của Massan nhưng Shop & Go thầm lặng hơn. Sau một năm, Shop & Go tăng lên bốn cái. Cho đến tháng 7.2009, chậm nhưng chắc, các cửa hàng Shop & Go đã đạt đến con số 37 cửa hàng tại Sài Gòn. Ngoài các món nhu yếu phẩm, Shop & Go cung cấp cho khách hàng các dịch vụ tiện ích khác, phù hợp với nhu cầu của từng khu vực dân cư xung quanh mỗi cửa hàng, bao gồm: máy rút tiền tự động ATM, thẻ nạp điện thoại, thẻ gọi điện thoại đường dài IDD card. Sài Gòn là nơi có sức mua cao nhất nước nhưng bù lại giá thuê mặt bằng cũng quá cao. Các thương hiệu muốn mạnh tay mở liền một chuỗi nhiều cửa hàng cần phải cân nhắc đến vốn dài hạn. Những thương hiệu lâu năm như cơm tấm Kiều Giang, cơm Thuận Kiều, bánh mì Như Lan… đều có các cửa hàng do chính họ sỡ hữu nhà. Vì thế họ không nơm nớp chuyện thuê mặt bằng quá cao và vấn nạn bị chủ nhà lấy lại mặt bằng rồi “cướp trắng” thương hiệu non trẻ của mình.
Sưu tầm từ DuongThuy.net
17 tháng 8 2010
Thương hiệu mạnh “nhét” gì vào đầu người tiêu dùng?
“Hãy kể cho người tiêu dùng nghe một câu chuyện!” là điều mà các marketer luôn phải làm để hàng hóa của họ “dụ khị” được người mua. Tuy nhiên có những món hàng quá tế nhị (như băng vệ sinh hay bao cao su) hoặc quá đơn giản và nhàm chán (như nước đóng chai hay nước ngọt có gaz). Tìm một câu chuyện để lồng vào những món hàng này hoàn toàn không còn dễ dàng nữa. Vả lại, ngày nay người tiêu dùng cũng không còn tin vào những câu chuyện. Vậy, các marketer phải “nhét” gì vào đầu họ để mong bán được hàng đây?
Cá tính độc đáo
Băng vệ sinh Kotex từ lâu đã “giết chết” băng vệ sinh Bạch Tuyết nhờ biết “bám riết” lấy tuổi teen. Đây là lứa tuổi dễ bị tác động và sẳn sàng bỏ tiền dùng thử nếu họ bị các chiến dịch marketing bủa vây. Thế là trong khi băng vệ sinh Bạch Tuyết lui về ở ẩn, làm bạn với các “bà ngoại” vì không chịu đầu tư cho marketing, băng vệ sinh Kotex đã phát huy mọi thế mạnh của marketing thời hiện đại: tạo ra hiện tượng xì-tin độc đáo. Kotex biết cách tìm hiểu tuổi teen thật rõ ràng. Đây là lứa tuổi thích bắt chước theo một hiện tượng nào đó, thích có một phong cách riêng mà trong các đoạn quản cáo chúng ta nghe là “phong cách xì-tin”. Hiện tượng này phải vui vẻ, lạ thường, độc đáo, bộc lộ được cá tính muốn thể hiện mình. Và Kotex đã kỳ công tạo ra hiện tượng “Tôi khác biệt chỉ vì tôi là tôi”. Với hàng loạt các poster quảng cáo trên báo giấy, các đoạn video clip trên TV cùng những event tuổi teen “tự tin khoe cá tính”, Kotex thu hút rất nhiều giới trẻ cùng theo dõi rất thích thú. Em Đặng Nguyễn Trâm Anh, học sinh lớp 11 ở Tp.HCM vui vẻ chia sẻ “Em không bao giờ nghĩ mình dùng băng vệ sinh Kotex thì có nghĩa là mình cá tính hơn. Nhưng bạn bè em đều nghe ra rả thông điệp này và đó là một hiện tượng. Giờ chúng em hay hỏi nhau “Hôm nay mày có đang tự tin khoe cá tính không?”, tức là chúng em đang muốn hỏi hôm nay có đang dùng Kotex không”. Và cứ thế Kotex “tấn công” người tiêu dùng suốt mấy năm ròng, giờ đây người tiêu dùng tuổi teen khi nhắc đến Kotex đều mặc nhiên nghĩ mình rất cá tính. Và theo thống kê thì có đến hơn 90% các em tuổi teen thích mình có cá tính riêng. Vậy là băng vệ sinh Kotex tăng doanh thù vù vù.
“Cái tôi” phải luôn kết hợp với “chúng ta”
Kotex liên tiếp tung ra nhiều mẫu quảng cáo thú vị trên TV. Các em nữ sinh trong những đoạn quảng cáo này không bao giờ có dáng vẻ e ấp, thẹn thùng, mặc áo dài trắng tha thướt hay tỏ ra “yểu điệu thục nữ” như các bậc phụ huynh luôn muốn thế. Các em mặc quần áo trẻ trung, thể hiện sự khỏe khoắn, tính năng động và phong cách tuổi teen độc đáo. Các em nữ sinh trung học rất thích đoạn quảng cáo kể về cô bé đang chuẩn bị xin chữ ký một ca sĩ thần tượng. Khi chàng xuất hiện làm các em xúc động la ầm lên “Anh ấy đến rồi!” và ào ào lao xuống cầu thang tiến đến bao vây chàng, nhưng cô bé của chúng ta bị trật gót giày và không thể chen lấn vào dòng người. Thế là cô quyết định trượt tay vịn cầu thang xuống “cái vèo”. Đó là một hành động bộc phát, sáng tạo, độc đáo và quan trọng là rất hiệu quả. Cô bé tiếp cận được chàng ca sĩ trước cả dòng người kia và được chàng ưu ái tặng chữ ký kèm theo một nụ cười hút hồn. Đoạn quảng cáo này thể hiện được “cái tôi” riêng biệt của cô bé và đồng thời, cũng nói lên hiện tượng nữ sinh mê thần tượng là các ca sĩ đẹp trai. Vì thế, thật dễ hiểu vì sao Kotex quá thành công trong giới tuổi teen, lứa tuổi luôn muốn “là chính mình” nhưng vẫn bị cộng đồng tuổi teen tác động mạnh.
Cũng nhấn mạnh vào “cái tôi”, Pepsi luôn mời các ngôi sao ca nhạc và bóng đá cùng thể hiện sự thành công của họ. Ở Việt Nam Lam Trường là người đầu tiên uống Pepsi rồi tuyên bố “Năng động hơn! Thành công hơn!”, kế đó là Mỹ Tâm với thông điệp “Sống hết mình”, và rồi Kasim Hoàng Vũ phụ họa bằng câu “Thử thách chính mình”. Nhưng đồng thời, tập đoàn Pepsi cũng tung ra một chiến dịch quảng cáo toàn cầu với các ca sĩ Britney Spears, Pink, Beyonce. Trong clip này, các cô em bốc lửa hóa trang thành các nữ võ sĩ giác đấu, cùng hát bài “We Will Rock You” với một tinh thần đồng đội rất cao. Pepsi không chỉ đề cao “cái tôi” mà còn nhấn mạnh về thành quả của một tập thể.
Đam mê chung và kết bạn mới
Sau khi đã có được một sự tin tưởng từ người tiêu dùng như trường hợp băng vệ sinh Kotex, nhãn hàng này tiếp tục cam kết cùng đồng hành với họ. Kotex đã tạo ra những sự kiện, những sân chơi chung cho giới tuổi teen với mục đích gần gũi hơn với các em và thông qua đó sẽ cùng có những kinh nghiệm chung. Liên tiếp trong ba năm, từ năm 2007 đến nay, Kotex tổ chức cuộc thi nhảy hiện đại dành cho các hội nhóm và cho cá nhân tham dự. Cuộc thi nhảy mang tên “Bước nhảy xì-tin” đã thu hút hàng chục ngàn em tham dự trên khắp Việt Nam với tư cách thí sinh và khán giả cổ vũ. Nhảy hiện đại là một loại hình nghệ thuật và thể thao mà tuổi teen rất say mê. Vì thế, Kotex mạnh dạng đầu tư mạnh tay vào hoạt đông marketing này. Họ lập cả trang web www.buocnhayxitin.com và tạo nhiều diễn đàng cho các em tha hồ thảo luận. Một em có nick là “Joyca” chia sẻ trên mạng “Mình rất thích chương trình bước nhảy xì-tin này nhưng trước kia chưa có dịp tham dự trổ tài, nay mình mong được các bạn ủng hộ và qua chương trình này sẽ kết thêm nhiều bạn có cùng đam mê”. Một em khác nick là “Jessica Hura” tâm sự “Chúng ta nên cảm ơn Kotex đã tạo ra sân chơi này!”. Thế là đã đủ để Kotex nằm trong tâm trí của các em, và sẽ khó có một sản phẩm nào khác có thể len lỏi vào, phá tan “tình bạn” đẹp của Kotex với các nhà tiêu dùng tuổi teen.
“Mớm” những giấc mơ
Một nhóm bạn trẻ mới tốt nghiệp Đại học cùng ăn tối trong quán. Họ chọn Pepsi để uống và cười nói với nhau “Uống pepsi đi tụi bây, mình sẽ giống Lam Trường: Năng động hơn! Thành công hơn!”. Không hẳn là họ chỉ nói vui, rõ ràng thông điệp “Năng động hơn! Thành công hơn” đã gieo vào đầu những người trẻ này một giấc mơ thành đạt. Họ vừa tốt nghiệp Đại học, họ muốn có việc làm, họ muốn được thăng tiến, họ muốn giàu có, họ muốn được nhiều người hâm mộ. Pepsi là một thức uống có mặt ở thị trường mấy chục năm nay, thức uống này không thay đổi công thức, không có gì lạ, không có gì mới mẻ. Vậy làm sao để người tiêu dùng không nhàm chán Pepsi đây? Câu trả lời là: Pepsi liên tục “mớm” những giấc mơ cho giới trẻ. Với công thức khá cổ điển là tìm những ngôi sao để phát ngôn cho thương hiệu, Pepsi đã không hề làm người tiêu dùng chê cũ bởi luôn biết tìm kiếm những ngôi sao mới, đại diện cho sự thành công đặc biệt. Ở Mỹ vào những năm tám mươi, khi mọi người đang chết mê chết mệt Micheal Jackson, Pepsi đã mạnh dạng chọn vua nhạc Pop cho hàng loạt các chiến dịch Marketing của mình. Trong một clip quảng cáo, người ta thấy một nhóm trẻ em nghèo đang nhảy theo bước moon walk và hóa trang thành Micheal Jackson. Thế rồi các em đột ngột nhận ra vua nhạc Pop xuất hiện, họ cùng thể hiện một điệu nhảy. Các em đã thỏa giấc mơ được gặp thần tượng và một giấc mơ khác được Pepsi “mớm” thêm: Dù bạn có nghèo hèn, dù bạn có xuất thân đường phố, nhưng bạn uống cùng một thức uống Pepsi như thần tượng. Vậy bạn cũng sẽ có tài năng, thành công, giàu có như Micheal Jackson. Chiến dịch “móm” giấc mơ được như thần tượng của Pepsi thành công vang dội, điều này giải thích vì sao Pepsi được tiêu thụ mạnh không những tại các nước giàu mà còn có doanh thu rất cao tại các nước nghèo, nơi người dân luôn nuôi mộng thành công hơn.
Sưu tầm tại DuongThuy.net
04 tháng 8 2010
If I Had Started Web Design Today (And You?)
It has been ~15 years that I've been into web design where the first 5 was totally amateur, 7 years were for creating client projects and the last 3 is focused on personal ones.
When looking back, I'm thankful to many stuff that helped me improve my skills on web design/development. And, there are some important ones that makes me say "I wish I had..".
This article is mostly focused on the "I wish" part hoping it may help anyone who is new to web design.
They are not the absolute truths, in fact, they may be wrong. They are simply my thoughts based on what I experienced. You decide if they'll fit you or not.
So, starting now. If I had started web design today, I would (share yours in the comments):
Start With PHP
When I started web development, the stability of open source was still a question mark and developers were discussing whether ASP or PHP was more powerful.
As a user of Windows, having Ms Access already installed in my PC and no idea what MySQL was, I started with ASP. Bang!.. wrong move.
ASP is not developed further after 2000 however PHP is improved so much and so is its community, tutorials, etc. Today, it is clearly the most popular scripting language.
There are also many other great languages like Python, Perl, ASP.NET, Ruby, etc. However, learning the most popular one at first is the easiest, most functional and you can better decide which other language you want to learn after that.
Learn JavaScript Very Well
JavaScript was always popular but never as this much. And every new day makes it more popular and required.
It was mostly used for form validations, displaying alerts or pop-ups and knowing few things about it was enough.
Today, it is hard to think of a non-Ajaxed web application, we can pull tweets, Flickr images, draw images, implement animations and much more.
Also, it is the best cure for the biggest headache: browser incompatibilities. And, the HTML5 world will push it more.
Use Frameworks
To me, words like CodeIgniter, Zend, MooTools or jQuery sounded like totally new languages and didn't know why to use them when I already can do anything I want.
After spending few hours to understand their basics and experiencing them, that was the moment when I realized I was coding so slow and not.. that organized.
Why not use something that enables to manipulate images or upload files with ready-to-go functions and validate forms or use Ajax easily and better?
There are awesome frameworks for every language, just spend some time on reading/understanding them, choose one and master it.
Store Snippets
Within time, you start re-coding stuff like a contact form, an e-mail validation pattern ,etc.
I started storing such snippets ~3 years ago (better late than ever) and it now takes me to build a membership module (new user, e-mail validation, forgot password & login) no more than 15 minutes.
Also, in every project, take a little time to look skeptically on the snippets used that will help you to figure out any possible bugs and make the code better (if needed).
Store (or Bookmark) Resources
While building something, I used to say "I had seen something nice that would fit here but can't remember the URL". Pretty sure, you live that too.
Whether it is an icon set, an application or a tutorial, store or bookmark them with a good categorization. That saves too much time.
Learn Tricks Of Image Editing
If you design a website in an image editing application (like Photoshop) and it gets too much time of yours to make it look good, then you may be missing the tricks as they are the one that makes the difference.
Not everyone is a designer, that's ok (I'm not as well) but learning tricks like using filters, gradients, patterns or effects can convert a standard object into something impressive.
Besides the basics, make sure you learn them (following tutorials is a great way).
Never Build A CMS
Many developers don't like ready-to-use codes but prefer to build everything from scratch. That has a reason: "it is usually harder to learn another system compared to building your own".
By thinking the same, I have built various CMSs for years, small to complicated ones or project-specific ones to smarter ones that would fit many projects.
When I look back, I see that none of them were better than WordPress, Drupal, ExpressionEngine, Modx, etc.
There are lots of talented designers/developers creating themes and plugins for these platforms that are making them better and better everyday. Just pick one and become an expert on that.
Start Writing A Blog On Web Design
Even if you are not an expert in a field, writing about a subject helps improving yourself so much.
You share your knowledge, then work hard to share more and better, others comment to your thoughts and so. It is a recursive learning process.
And, meeting new people about the subject is another big plus.
Focus More On Personal Projects
I'm pretty sure every web designer/developer has a great project in mind for months/years but couldn't bring it to life because of the client projects.
Same for me. After 7 years of client projects, decided to quit them all and started building the ones in my mind.
I'm definitely not saying you should do that because it is risky and requires the right time.
However, personal projects are usually more satisfactory as the playground is totally yours and at least making few of them online will be great. They will grow within time (while you're still into client projects) and can easily become your first job (which is good to have options if you ever want to quit client jobs).
Resource from http://www.webresourcesdepot.com/if-i-had-started-web-design-today-and-you/comment-page-1/#comment-184554
Free Video Converters For Web-Ready Videos
There are various video sharing services, like Youtube or Vimeo, in the web that can host and serve the files for us which is great.
However, there are cases that these services may not be a good fit like "unbranded videos", "custom sizes", a custom player, etc. This is when we usually need to convert/encode our videos to make them ready for the web.
And there are multiple formats like the popular FLV or HTML5 video formats like OGG, h.264 and WebM where you may need multiple versions of the same video for maximum compability.
Here are free video converter applications that support these formats to help you complete this process easily:
Miro Video Converter (Windows & Mac)
A very simple but powerful application to convert any video into MP4, WebM (vp8), Ogg Theora, or for Android, iPhone, and more.
Miro Video Converter is open source and has presets to convert videos into selected device with the right size + format.
Freemake (Windows)
Freemake is a feature-rich video converter that supports too many formats from avi, wmv, flv or swf to mp3, ogg, aac, wma and much more.
The program also has built-in video editing, photo slideshow creation and burning the outputs to DVD.
Hamster (Windows)
An easy-to-use application with a drag'n drop interface that can convert multiple videos into all popular formats.
It enables you to change codecs, bitrates, frames-per-second for videos and more. Hamster also is a multilanguage software (with 40+ languages).
FFmpeg (Windows, Mac, Linux)
FFmpeg is actually a base for many converters. It is a command line tool to convert multimedia files between formats.
Once setup, it is a handy resource specially for batch processing files. If you're looking for a graphical interface for FFmpeg, check the next 2 items.
WinFF (Windows, Linux)
A GUI for the FFmpeg which supports most of the formats supported by FFmpeg.
It supports converting multiple files in one time and the application is open source.
ffmpegX (Mac)
This Mac application makes use of ffmpeg, mpeg2enc and mencoder tools for converting media.
It works very fast and can queue encoding jobs.
Firefogg (Any OS With Firefox)
A Firefox plugin that uses ffmpeg library for encoding videos.
Resource from webresourcesdepot
31 tháng 7 2010
BlackBerry OS 6: A preview
One of the key factors in revamping OS 6 is giving the tired BlackBerry home screen a makeover. RIM says the Home Screen is the most used area of the phone, so it's only fitting they spent quite some time customizing the interface with new views and interactivity, while still maintaining that familiar BlackBerry look-and-feel.
Here is an example of how users can customize their home screens by adding favorite shortcut icons of contacts and applications.
One of the biggest changes to the home screen is the introduction of five separate views. You can switch between them by swiping the navigation bar (either via touch or trackpad, depending on your BlackBerry). The views are separated into "Frequent" (where your most frequently-used apps are), "Favorites," "Media," "Downloads," and "All."
An example of the "Media" view, which houses all the media-related apps.
RIM is also introducing two new "quick access areas" to the home screen. One of them is accessed by tapping on the status bar, highlighted in blue here. This leads to a pull-down list of Connections, Alarm, and Options screens.
This is the quick view of Connections, Alarms, and Options that you can access by tapping on the very top of the home screen. This way, you can easily toggle your options on and off without having to dig through the phone's menu.
The other "quick access view" leads to your most recent messages. You access this by tapping on the Notifications bar. Recent messages include everything from email and text messages to Facebook and Twitter notifications. The notifications bar also lets you know about new voicemail, upcoming appointments, and more.
Finally, BlackBerry OS 6 introduces universal search, which will let you search through the content on your BlackBerry as well as the world wide web. If the phone can't find the content on the phone, it'll let you choose whether you're searching for the keyword on YouTube, Google, BlackBerry App World, or other sources.
Change the launch directory to root in Windows Explorer
Or, if you are like me and have Windows Explorer pinned to the Taskbar, you can right-click the icon and then right-click the Windows Explorer menu item as shown.
You should now be looking at the Windows Explorer Properties dialog box. Notice the default target path (red arrow). That target path is what we are going to change.
To change the launch folder default in Windows Explorer, modify the target path to be this command:
%SystemRoot%\explorer.exe /e,::{20D04FE0-3AEA-1069-A2D8-08002B30309D}
Be sure to type it exactly or it will not work and then click OK.
The next time you load Windows Explorer from that particular shortcut, it will launch in the system root directory as shown.
Keep in mind that this change only modifies that particular Windows Explorer shortcut. If you were so inclined you could copy the Windows Explorer shortcut several times and change the respective target folders to whatever you wished. What other folders would you put in that target box?